Tình yêu tan cùng cơn mưa
CTV Quách Thái Di 08/23/2018 07:00 PM
Mùi vị của nỗi cô đơn chỉ có mình ta mới thấu hiểu. Những chuyện đau lòng ta cũng đã từng trải qua. Lúc mới yêu nhau ta không tin có ngày người lại bỏ ta đi.

Có một dạo ta lạc lõng giữa phố và thấy xung quanh mình thật trống trải. Cơn mưa kéo đến bất chợt. Không còn bàn tay nào nắm lấy, mưa càng thêm giá buốt. Ngày đó ta và người gặp nhau tình cờ, cứ ngỡ sẽ thuộc về nhau vĩnh viễn không hề hay biết rằng cuối cùng người lại chọn con đường không có ta đi cùng.

Ta bước đi vô định, sợ lắm cái cảm giác ấm áp khi xưa bủa vây tâm hồn. Tình yêu đó thật nhẹ nhàng, thật đẹp như trăng như sao nhưng lại không thể nắm giữ được. Phố im lìm. Hàng cây chìm trong màn mưa giăng kín. Khung cảnh cũ, trái tim còn đây, ký ức còn đây mà người đã sang ngang.

Ngày ấy, khi tình yêu đến như tiết trời vào xuân, cỏ cây hát vang đón chào chúng ta sánh bước bên nhau. Khi tình yêu ra đi, đất trời như nổi cơn giông tố. Nước mắt ta rơi ngày hôm nay cũng không níu kéo bước chân người quay về. Ta có thể hận người, ta muốn hận người, muốn quên đi người nhưng ta không làm được. Chỉ tại bàn tay quá nhỏ bé, ta đã để lạc mất hạnh phúc.

Ảnh: Joel Overbeck

Mùi vị của nỗi cô đơn chỉ có mình ta mới thấu hiểu. Những chuyện đau lòng ta cũng đã từng trải qua. Lúc mới yêu nhau ta không tin có ngày người lại bỏ ta đi.

Những đêm không ngủ, nỗi nhớ trong ta ngày càng dày hơn. Ta biết giờ đây, bên người đang là nắng mai rạng ngời. Ta không đành lòng xóa bỏ dù là một chút kỷ niệm. Ta chôn chặt nỗi lòng, đè nén những tổn thương. Ta tìm kiếm niềm vui trong từng mảnh hồi ức vỡ vụn. Ta cố gắng chắp nối những mảnh ghép nguyên vẹn, ta làm bao lần đều hoài công. Mảnh ghép trong ta đã thiếu.

Nhớ những cử chỉ dịu dàng của người như làm lòng ta ấm lại. Đi qua những nơi chúng ta cùng đến, quay đầu nhìn lại tháng ngày êm đềm lúc xưa, dần dần tan đi và hóa thành tro bụi. Nhưng ta chưa từng có phút giây nào hối tiếc.

Phải chăng biệt ly hôm nay là sự sắp đặt của định mệnh?

Người ra đi không tiếc chi. 

Người ở lại càng thêm luyến lưu. 

Ân tình chỉ như một cái chớp mắt, mới hôm nào còn cười nói mà hôm nay lệ đã rơi.

Nếu đã biết sẽ có ngày chia xa, thà lúc trước đừng hứa. Đau lòng nhất sau khi chia tay là ngồi nhớ lại lời hứa mà người đã hứa. Đem tháng năm hóa thành gió bụi. Chỉ một câu nói của người cũng khiến cuộc đời ta chênh vênh.

Ta biết cuộc tình này nên dừng lại tại đây, chẳng thể nào bước tiếp. Để những bi thương không còn tiếp diễn. Nếu hạnh phúc là một quyển nhật ký thì trang cuối cùng chính là trang phân ly do chính người viết nên. Mặc cho ta phản đối, cũng không làm lay chuyển ý chí của người.

Con đường này, chúng ta bước đi quá vội vã, ôm lấy những niềm vui mà cứ tưởng là chân thật.

Ta muốn ôm lấy gió để gió che khuất đau thương.

Ta muốn ôm lấy mây để mây cuốn trôi buồn phiền.

Ta muốn ôm trọn cả vầng dương để mãi mãi tỏa sáng con đường người đi.

Thôi không nghĩ đến nữa, không tìm nữa thiên đường tình yêu mà đôi ta từng hẹn ước – chốn thiên đường ta từng có nhau.

Thôi không chờ đợi, chẳng oán than một lời khi người thay lòng.

Sẽ nhắm mắt cho qua mọi chuyện. Sẽ mỉm cười thật nhẹ khi có ai nhắc đến dĩ vãng.

Ảnh: Milada Vigerova

Ta sẽ bước đi đến một nơi thật xa dù chẳng có chốn dừng chân. Một nơi chỉ có lá vàng bay tả tơi. Ta hình dung người lần cuối lại thấy nụ cười ấm áp đó. Trái tim ta dù đau đớn vẫn phải bước tiếp trên con đường bụi trần. Ta cố gắng để mùa trôi qua trong bình lặng. Càng đau khổ bao nhiêu ta càng kiên cường bấy nhiêu, quyết không ngã quỵ lần nữa. Quyết không ngửa mặt nhìn trời cao than thở số phận bất hạnh. Đem nước mắt hóa thành một trái tim dũng cảm.

Còn yêu thương ngày hôm qua, ta xin giữ lấy, giúp ta vượt qua nghìn trùng bể dâu chốn hồng trần.

Ta hy vọng rằng một ngày nào đó nắng ấm sẽ ghé lại nơi đây để khi ta một mình bước giữa phố đông, trái tim thôi không còn lạnh lẽo.

Và ta chúc người nơi ấy hạnh phúc nhiều thật nhiều như nỗi buồn người mang đến cho ta.

Có lẽ với anh, tôi chỉ là cơn mưa thoáng qua, chẳng đủ làm ướt tim người. Và khi mưa ngừng, hình bóng tôi trong tâm trí anh cũng dần mờ phai, tan theo cơn mưa.

Author: CTV Quách Thái Di

News day